VŨ MAI OANH
Cũng còn một khoảng dài nữa mới hết thanh xuân
Những cô gái kiên gan, ba năm làm kinh hồn giặc Pháp
Ba năm, từ Một Ngàn Chín Trăm Hai Mươi Bảy
Cô Bắc, Cô Giang trong lòng người Yên Bái
Đã hoá thanh xuân xanh khắp những nẻo đường
Cũng còn một khoảng nữa mới khép kín vầng trăng
Nhưng bước chân nữ anh hùng đã nối dài những tháng năm bất tử
Vòng tròn phía công viên Yên Hoà chưa bao giờ ngủ
Vầng trăng chưa kịp tròn nhưng ánh sáng đã thênh thang
Cũng còn một khoảng nữa mới đến được tự do
Cô Giang ơi...
Nén nhang thơm từ bầu trời hôm nay không kịp về quá khứ
Nhưng cuộc khởi nghĩa này bắt nguồn từ chân lý
Dù khi máy chém buông trời đất hoá ngàn trùng
Khoảng cách gần người yêu lại chỉ là viên đạn cuối cùng
Trên đồng xanh quê hương
Tình yêu nước hoá thành bất tử
Cô Giang ơi...
Bức thư cuối cùng cô gửi về cha mẹ
Hay lời nước non gửi về muôn thế hệ
Gửi về một vầng trăng khuyết ngàn năm soi sáng bức tượng đài
Bức tượng có những anh hùng
Mãi thanh xuân trong lòng người Yên Bái!.
V.M.O