VŨ THU HƯƠNG
Tiếng khèn ai gọi mùa xuân
Thắp lửa yêu hồi sinh trong trái tim héo úa
Bắt hồn em ra cửa…
Vấp phải bùa yêu đang hổn hển đâm chồi…
Khèn gọi ai… mà chẳng thể đứng ngồi
Mắc lưới giăng giăng đêm tối
Đôi chân như con thú hoang dẫn lối
Để lại vệt sáng màu từ đường chỉ cạp váy xanh
Đêm sang canh…
Tiếng khèn như chùng lại
Hoa mận trắng phập phồng ngực áo người con gái
Hương thơm…
man mác…
núi rừng...
V.T.H