Nguyễn Thu Phong
LỄ TÌNH NHÂN ta chẳng đợi quà nhau
Chẳng đợi nụ hồng mong manh, đỏ thắm
Chẳng đợi lời yêu thì thầm, nồng mặn
Chẳng đợi ngọt ngào mê đắm sô- cô- la.
Em quen rồi... giữa muôn triệu loài hoa
Vẫn đẹp nhất dù là hoa đồng dại
Đóa bên đường anh ngả mình xuống hái
Tặng người yêu dù chẳng phải ngày gì.
Em quen rồi... khi chưa hết si mê
Ta vẫn nói bằng đầu mày cuối mắt
Lời dò dặn sớm đưa con đi học
Phút bình yên khi mỗi buổi chiều về.
Em quen rồi... khi ta nói nhau nghe
Vẫn thổn thức dù lời này đã cũ
Tim vẫn đập rộn ràng như son trẻ
Vẫn khao khát ngọt ngào và nhung nhớ không thôi.
Chẳng phải điều gì to tát với xa xôi
Em chỉ muốn mỗi ngày đều đáng nhớ
Ta cứ dựa vào nhau và trái tim rộng mở
Thì đâu chỉ ngọt ngào trong ngày LỄ TÌNH NHÂN.
N.T.P