Nguyễn Vĩnh Truyền
Đêm, gió thổi từ phía bờ sông Hồng
Nghe phố cựa mình bên kia Đền Tuần Quán
Trong thầm thĩ con đường ngược dốc
Thêm một cây cầu nối hai bờ sông.
Làng xóm im lìm suốt bao nhiêu năm
Bấy nhiêu trở trăn thầm lặng
Cơn khát lớn lên theo năm tháng
Rồi phố bung mình như một giấc chiêm bao.
Anh đưa em đi dọc bờ sông
Nơi phố đã thành hình hài, vững chãi
Con đò ngang năm nào đang ngưng đợi
Để vui cùng cây cầu mới khang trang.
Con đường lớn ngàn đời đã hiện hình
Chở theo những ước mơ thay đổi
Tên con phố ngày nào trông đợi
Đã thành quen trong khát vọng từng ngày.
Kia là nhà, là phố là đông vui
Sau khung cửa gương mặt ngời hạnh phúc
Bao đổi thay trong khó khăn cực nhọc
Để giờ này lắng đọng những niềm vui.
Bao công trình đang hiện hữu từng ngày
Chứa niềm vui từ bao trăn trở
Thành phố đã đổi thay theo màu xanh ô cửa
Thêm những tin yêu để đi tới ngày mai.
N.V.T