Hoàng Thị Hạnh
Nỗi nhớ Tam Đường lạ lắm
Ngọt ngào, xa xôi, bâng quơ.
Mùa thu dã quì vàng rực,
Cùng mây vươn lên trời cao.
Nỗi nhớ Tam Đường cồn cào
Mỗi khi có người nhắc đến.
Tự nhủ lòng mình bình yên,
Để cho mây bay về núi.
Nỗi nhớ Tam Đường lạ lắm
Nồng nàn như rượu Nà Tăm.
Đánh thức khoảng trời thiếu nữ,
Từ lâu đã ngủ yên rồi.
Nhớ lắm, Tam Đường Người ơi!
Tại mây vô ý bắc cầu.
Tại hạt sương thu lạc lối,
Từ chân đèo Giang về đây.
Đừng hỏi vì sao như thế
Mỗi khi tôi nhớ Tam Đường.
Chẳng phải vì Tam Đường ngọt,
Như ai vẫn nghĩ ngày thường.
H.T.H