DƯƠNG SOÁI
Vậy mà heo may
Gió cuối mùa vẫn về lay rỗng lá
Cây khẳng khiu cây, cành lủi trụi
Vẽ xương xơ xao xác cả vòm trời
Vậy mà mưa hạt hạt rơi rơi
Đâu thỏa mát, đâu dập vùi tê rát
Âm thầm cây, âm thầm cành rộc rạc
Vắt nhựa làm hoa bung nở kịp xuân về
Vậy mà người cứ ngầm ngóng mơ mê
Ngày tháng đến, ngày tháng đi, ngày tháng…
Cái đã có chắc gì còn ló rạng
Cái đang cầm đâu hẳn chỉ cầm qua
Mỗi nhành non, mỗi nụ, mỗi hoa
Nối đời cây tới tận cùng xanh biếc
Một thoáng tin, một thoáng người xa biệt
Thót tâm can khắc điểm tiết giao mùa.
D.S