Ngọc Loan
Đỉnh Lũng Cú ăm ắp mây mù
Mũi Cà Mau chan chan nắng lửa
Dãy Trường Sơn gánh cả hai đầu Nam thương- Bắc nhớ
Muông thú cỏ cây tươi đẹp muôn đời
Có nơi nào như đất nước tôi?
Bao đời lo đánh giặc
Mới buổi đầu dựng nước
Trước họa xâm lăng
Em bé lên ba nhổ tre đằng ngà đánh giặc
Lừng lẫy oai hùng
Người lính nào thuở ấy ra đi
Chẳng có gì trao vợ
Buồng chuối đầu nhà dặn nuôi lấy con thơ
Người lính cụ Hồ
Ra Bắc tập kết
Món quà Mẹ nhờ dâng lên Bác
Là nắm đất quê nhà
Nắm đất này nhuộm máu ông cha
Từ khi mở đường đi dựng nước
Khi ta bay lên, bay lên
Ngắm lại dáng hình Tổ quốc
Đất nước như cánh tay trần của mẹ
Cầm hoa đưa tiễn, đón nhận các con về
Phan Xi Păng sừng sững như một bức tượng đài
Bốn mùa mây phủ, như một giải khăn tang
Việt Nam!
Việt Nam!
Lận đận thăng trầm
Tên nước bao lần thay đổi
Nhưng điều này không đổi
Tự ngàn xưa “Nam quốc sơn hà Nam đế cư”
“Không có gì quý hơn độc lập tự do”
Lời dạy của Bác Hồ.
Người Việt Nam dù ở đâu cũng hướng về Tổ quốc
Rất tự hào là con Rồng cháu Lạc
Lắm gian nan, rất đỗi anh hùng
Với bạn bè sau trước thủy chung
Vận hội mới đất nước như con tàu trước biển
Lại dương cờ rẽ sóng ra khơi
Độc lập, tự do chân lý sáng ngời
Cả dân tộc cùng nhau tiến bước
Tự hào thay
Con cháu rồng tiên
Đất nước rồng tiên.
N.L