Dương Soái
(Tặng các chiến sĩ Đồn biên phòng A Mú Sung)
Thế là cơn bão ấy tràn về
Những trận gió cuồng, mưa như đổ nước
Dòng sông Hồng lại lưng trời sóng táp
Anh ở thượng nguồn nghe nước réo mà lo
Ở quê nhà, em chắc đã lên đê
Mảnh nilon che bốn bề gió giật
Ngăn chỗ nước tràn, chặn nơi mái trượt
Cùng bao người làm vách tựa cho đê
Thương mẹ già canh mấy đứa trẻ thơ
Nước ủng dâng đang ngập dần lối ngõ
Muốn cùng cha kê cao sàn chống lụt
Lo lũ ống về bất chợt suối biên cương
Biên giới mùa này cây trái xanh hơn
Đường tuần tra thênh thênh về khắp bản
Người vùng cao đã quen cùng ánh điện
Mái nhà xây thấp thoáng ẩn cây vườn
Không thể về ngăn bão cùng em
Bởi kẻ thâm mưu ẩn mình trong lũ cuộn
Giữa hai đầu lo toan bề bộn
Có sông Hồng kết nối nhớ thương ta.
D.S