PHẠM CÔNG BÌNH
Nắng về trải thắm tháng ba
Em nghiêng nón đợi tình ca đầu đời
Mộc miên rực rỡ mây trời
Hanh hao cái nắng vàng rơi đầy đồng
Chao nghiêng vành nón hư không
Để tôi mắc cạn bến sông quê nhà
Tứ thơ tôi rớt… la đà
Hoa chanh hoa bưởi vướng tà áo em
Nón nghiêng trăng cũng nghiêng thêm
Gió vờn suối tóc dịu êm nắng hè
Mộc miên hoa đỏ ngoài đê
Để tim ai đập hướng về… bóng ai!
Mắt em đong đủ đêm dài
Để tôi trăn trở thương ai… cuộc đời!
Mộc miên đừng rụng chơi vơi
Khổ cho tôi cứ tả tơi… nỗi niềm
Em nghiêng gót ngọc bước êm
Bóng kiêu sa mới qua thềm… lạ chưa!
Mộc miên rơi đỏ sân chùa
Tiếng chuông hoa nắng như vừa qua đây.
P.C.B