Thanh Lâm
Em chưa một lần đến được Trường Sa
Nhưng Trường Sa trong tim em hằng nhớ
Vùng biển trời có tình yêu em cháy bỏng
Ký ức hôm nào còn vương trái bàng vuông
Đảo xa nếu cũng có linh hồn
Hẳn bao lần nghe tiếng lòng em gọi
Người con trai của lòng em nơi ấy
Đảo đã che, nuôi lớn những ngày qua
Biển xa có từng nghe lời thầm thì
Chuyện tình em mỗi chiều và mỗi sớm?
Nhớ những lần lặng im nghe tiếng sóng
Tiếng gió ầm ào và cả tiếng tim nhau
Nhớ những khi cả tuần không tin tức
Bão liên miên, tàu lạ lượn vòng quanh
Hai kẻ sống ở hai đầu nỗi nhớ
Khắc vào tim chữ đợi chung tình.
Khi anh tựa gốc bàng ngắm biển trào nỗi nhớ
Em bồi hồi nghe khúc hát Trường Sa
Trong cơn mơ em văng vẳng lời yêu
Không xa đâu, hẹn ngày anh về đón
Dáng anh mênh mông giữa biển trời gió lộng
Gom nắng vàng, vị mặn khơi xa vào khao khát
Gửi nụ hôn ấm nồng theo gió đến bên em.
Cảm ơn anh đưa em tới Trường Sa
Không phải bằng hình hài mà bằng tâm trí
Thấm đẫm trái tim yêu, khắc khoải gió trùng khơi
Có màu cờ chói đỏ tung bay ở bất cứ nơi nào
Song Tử, Sinh Tồn, Nam Yết, Sơn Ca hay các nhà giàn, bãi đá
Tình ta hóa bài ca xanh thẳm ngọt ngào
Nâng bước anh đi tuần và rưng rưng trong tim em mỗi khắc
Phong ba đó nhưng ta không sợ hãi
Vững dạ mong chờ: Trường Sa cũng là anh.
T.L