NGỌC BÁI
Rồi tất cả sẽ xưa như cổ tích
Trắng và đen thì cũng vẫn mặt người
Giữa cõi nhân gian thuận êm và trái nghịch
Sống chết chuyện thường...
TƯỜNG VY
Thương dân dựng nước sống thanh liêm
Trăng sáng Nguyên tiêu nhớ Thánh Hiền
Tóc bạc, chòm râu, thơ có thép
Đầu xanh tuổi trẻ thế Rồng Tiên...
QUANG BÁCH
Văn Yên chiều cuối hạ
Nắng tỏa sáng bản Dao
Cây rì rào trong gió
Ai thẫn thờ tìm ai?
AN NHU
Mùa đông trở mình gọi mùa xuân
Những đốm lửa hồng chúm chím
Mở cánh hoa Tớ dầy trên đỉnh non cao
Mù Cang Chải độ cao trên 1000 mét
VŨ CHẤN NAM
Tháng giêng
Ngõ ngát hương chanh
Bờ tre đỏ lá
Mẹ lên lễ chùa...