ĐẶNG PHƯƠNG LAN
Đường cày mới trên cánh đồng cũ
Giẫm chân trong nước mà vẫn khát những hạt mưa
Ngày qua ngày, mùa lại sang mùa
Đường cày ngàn đời cứ lật qua lật lại.
Mùa gặt mới từ cuối tháng năm ta
Đầu tháng sáu cánh đồng nghi ngút khói
Chao chát cánh diều theo làn gió thổi
Mùi của mùa nhấc bổng tuổi thơ lên.
Cha tựa lưng ngẫm nghĩ dưới mái hiên
Về bao người nông dân giữ cho bếp đừng bao giờ tắt lửa
Cánh đồng thì vẫn là xưa cũ
Hạt thóc mới sinh sôi mặn chát giọt mồ hôi.
Bưng bát cơm trắng nhớ những ngày ngồi bên nồi sắn sượng
Đường cày mới trên những mảnh ruộng cũ
Rảnh mạ cắm xuống bùn
Cho thơm thảo lòng ta.
Bát cơm gạo mới ấm cúng cả gian nhà
Từ đường cày quen thuộc, bao người nông dân đã bước ra đường lớn
Cánh đồng chiêm nở nụ cười hớn hở
Hạt thóc vàng chắp cánh những giấc mơ.
Đ.P.L