ĐÀO NGỌC LAN
Đất cách Trời một khoảng không thăm thẳm
Đến với nhau phải vượt cầu vồng
Bảy sắc màu ngăn giọt mưa trong
Là nỗi nhớ Trời gửi về cho Đất
Cầu vồng nào ngăn được tình yêu thật
Chẳng mưa rào thì mưa nhỏ lâm thâm
Đất chắt chiu, lặng lẽ âm thầm
Từng giọt giọt, tháng năm dài đón nhận
Cũng có khi Trời nổi giông chớp giật
Sấm sét gầm nước ào ạt chảy trôi
Xin chớ hiểu Trời giận vô nguyên cớ
Mà chỉ vì Trời yêu quá đấy thôi
Đất yêu Trời nên đất sinh sôi
Nuôi cây lớn gửi cho Trời sắc lá
Ai cũng biết Đất- Trời thương nhau quá
Tất cả vì nhau- tất cả cho nhau
Nên đừng buồn thấy mưa bụi, mưa ngâu
Cũng đừng sợ khi mưa rào giông bão
Vì đó là sợi dây- chiếc cầu- dải áo
Nối Đất với Trời- Nỗi nhớ- Tình yêu
Nếu phải xa nhau mỗi sớm, mỗi chiều
Anh có yêu em như Trời yêu Đất
Thì cứ như Trời- gửi lòng chân thật
Qua gió- mưa rào- mưa bụi- mưa ngâu…
Đ.N.L