Hoàng Việt Quân
Yên Bái
Một thời leo teo người
Chỉ đông mấy phố ngoài ga
Dãy bờ sông chạy dài qua chợ
Nhấp nhô vách nứa đan cài
Đầu đường cuối phố
Những bó nứa chất chồng mọi nẻo
Gối đầu lên những chạc cây
Phơi mình trên cát
Ngủ bãi sông Hồng
Sóng vỗ lên bờ ào ạt
Dập dềnh bè mảng ven sông
Những người dân lam lũ quanh năm
Chở bè mảng bằng đôi tay trần rám nắng
Cô gái chèo đò bằng đôi chân khoan nhặt
Bến bờ người gánh cát, vác gỗ băng băng
Người còng lưng cửu vạn
Mỗi khi tàu vào ga
Các lái thương, buôn chuyến
Và những tốp thợ rừng, thợ mộc dừng chân
Ngồi quanh quán lá
Ăn uống đơn sơ
Hút vài điếu thuốc vặt
Chuyện trò râm ran với bà bán nước
Bỏm bẻm nhai trầu
Phe phẩy quạt nan
Giữa trời nắng chang chang
Đâu đó vọng lên tiếng chẻ nứa, bóc nan
Bóng các bà, các chị, các em
Thấp thoáng đầu hồi đan cót
Miệng nói tay thoăn thoắt đan cài
Tiếng còi tàu hú vang
Nhộn nhịp bước chân lên tàu, đến bến xe
Tỏa đi các phố
Mất hút mọi nẻo đường
Yên Bái
Một thời đã qua
Một thời để nhớ
Hết dần người xưa cảnh cũ
Hết dần lam lũ đói nghèo
Bỗng hiện lên một thành phố trẻ
Bừng sáng tương lai.
H.V.Q