NGUYỄN ĐỨC LONG
Em về bên ấy mưa rơi
Nửa vầng trăng ướt, một đời phiêu du
Nụ hôn khuya, đẫm sương mù
Dòng sông Chảy cuộn tình thu ngỡ ngàng.
Em về… đò vội sang ngang
Sao không gửi chút nắng vàng bên tôi.
Xa em, ừ, phải xa rồi!
Dòng sông chợt gió, chào thôi cũng đành!
Lỡ làng Em… xót xa Anh
Sợi tình đã vướng mà đành chơ vơ.
Chút xưa vẫn đợi, vẫn chờ
Xa em mây nước ngẩn ngơ cuối trời.
N.Đ.L