DƯƠNG SOÁI
Những đêm em hát ru con
Là đêm anh lại trở nghiêng đón lời
Ầu ơ... con ngủ ngoan rồi
Phải em còn vỗ tiếng đời xa xăm?
Cò nào là cái cò quăm
Nỡ mà đánh vợ phải nằm chênh chông
Cò nào gánh gạo sang sông
Lần trong cái vạc, cái nông đợi đò
Bống bang dung dẻ lên bờ
Ông trăng sà xuống vui trò trẻ con
Kìa ai thương nhớ mỏi mòn
Bồng con hoá đá mãi còn đợi trông.
Anh nằm yên lặng như không
Để em thả giữa mênh mông bao lời
Câu say, say đến ngậm cười
Câu vui lắng ở cuộc đời những đâu
Con người sống phải yêu nhau
Lời ru đâu chỉ mai sau con mình
Cho con, tha thiết em dành
Còn lời ru dạy cho mình, lòng em...?
D.S