NGUYỄN ĐĂNG LỘC
Vẫn ngọn gió qua cầu Mường Thanh,
Mây trắng bồng bềnh trôi trên sông Nậm Rốm.
Tiếng chim gù tan trong hương lúa sớm,
Phượng đỏ đồi A1 tháng năm.
Lâu lắm rồi mới trở lại thăm,
Mới đó thôi... sinh sôi ba thế hệ.
Bạc tóc ông trong long lanh mắt trẻ,
Mừng tủi rưng rưng- nước mắt cười!
Chiến hào xưa ngang dọc núi đồi,
Trận địa như còn ngổn ngang xác giặc.
Vinh quang
Liệt sĩ anh hùng dưới chân đồi A1,
Thắp nén hương trầm... xin một phút lặng im!
Dân tộc Việt Nam có một Điện Biên,
Với bóng các anh trên đầu Đờ-cát.
Gỗ hầm mục, dây thép gai rỉ nát,
Chiến công càng chói lọi bởi thời gian.
Về chiến trường xưa, lòng nở rộ mùa ban,
Bảy mươi năm đổi thay trôi vào lịch sử.
Những liệt sĩ anh hùng
Thành tượng đài bất tử,
Bài ca chiến thắng trên đài
Sáng sáng ngân vang!
N.Đ.L