Nguyễn Thế Chửng
Nhà giàn bão thốc. Sóng lay
Bao tham vọng bão, muốn bay cả giời
Nhà giàn sừng sững. Sáng ngời
Ở trong mắt bão lính ngồi làm thơ
Nhà giàn tăng mắc đung đưa
Bão ư? Quỷ quái. Giời đùa lắm phen!
Đảo chìm. Nhà dựng trong tim
Khắc sâu thêm chữ chủ quyền ông cha
Nhà giàn bão giật lắc lư
Vững sâu đá gốc bến bờ đất quê.
Tôi như hạt vữa xây kè
Bão tan. Sóng lặng. Bốn bề yêu thương
Tôi là lính đảo tiền phương
Ngày đêm cây súng. Bão đương rập rình
Bão gặp đá, bão tan tành
Đá đâu đơn lẻ một mình giữa khơi
Đất liền luôn ở bên tôi
Nào ai đếm bão trong đời mình đâu!.
N.T.C