Võ Bá Cường
Tặng chị T.T
Chim không mỏi cánh Trời Tây Bắc
Bơi trong sương ngũ đỉnh mù sương
Gió tuyết Giàng Pằng đậu trong áo mỏng
Làng Mành ơi - Người ngóng cánh chim chiều
Đâu núi lở, nhà tan, không ánh lửa
Đồng bào mình biết trôi dạt về đâu
Bản Lìm cấy mạ chưa bén rễ.
Con chim Thiêng đứng khóc một mình.
Sáng ở bản La - Chiều ra Văn Chấn
Trưa dừng chân ở Thượng Bằng La
Coi núi như Cha, cỏ hoa như Mẹ
Ăn trái sung xanh biết nhả hạt vàng.
Chè Suối Giàng ngậm trong mơ biếc
Lo mở con đường kéo điện vùng cao
Nâng chân bé Nậm Mười qua suối lạnh
Cánh chim trời. Mây núi, ngổn ngang...
Cây Thanh Trà, hay cây Bàu gió
Càng hiên ngang đứng trước cuộc đời
Trong dông bão biết cứng mềm trước gió
Nắng lửa - Mưa ngàn - Bão cũng tan
Tôi là khách qua đường nghe chuyện Chị
Cây đại ngàn Yên Bái. Của lòng tôi
Câu thơ viết như mận đào dóc vỏ
Tôi đem phơi dưới dốc nắng trời.
Xin người hãy qua đây nếm quả đào, quả mận
Tìm con chim thiêng soi bóng xuống lòng hồ
Hồ lặng sóng - Bầu trời xanh mây trắng
Bởi chị là mây trắng núi rừng thôi...
V.B.C