NGỌC CHẤN
Lạc vào đây xứ sở những miệt vườn
Những dòng sông mênh mang sóng nước
Thuyền nối bến ắp đầy hoa trái
Bao chuyến đò chở khách sang sông.
Tôi miên man trong nỗi nhớ Cửu Long
Sông Hậu- Sông Tiền những dòng sông Đất nước.
Cho tôi biết cánh đồng xanh bát ngát
Một điệu hò, điệu lý sang sông.
Tôi đem vào đây dáng đỏ của sông Hồng
Chút se lạnh của trời phương Bắc
Nỗi nhớ đồng bằng khoảnh khắc nào vơi...
Tôi có Cần Thơ trong mỗi khoảng trời
Chưa tạnh nắng, gió đã về mát rượi
Bến Ninh Kiều đưa tôi vào giấc ngủ
Xao động mái chèo sông nước Hậu Giang.
Có một ngày lỡ chuyến đò ngang
Bởi giọng nói dịu hiền thương nhớ lạ
Tôi có em để gọi hoài Ba- Má
Hạt phù sa bù đắp nỗi nhớ Làng
Nói sao hết những dòng sông Đất nước
Dòng sông nào chảy suốt cuộc đời ta.
N.C