TRẦN LINH
Đến một năm nỗi chờ mong cũng khác
Ánh mắt con không riêng mẹ riêng bà
Tình cảm nhỏ con nhân lên dài rộng
Thêm một người thương con mới: vợ của cha.
Mẹ nghĩ về người phụ nữ "thứ ba"
Người chọn con và "nấm mồ hạnh phúc"
Cô ấy và cha con gặp nhau vừa đúng lúc
Bởi thương người nên cô ấy cũng yêu con.
Đến một năm mẹ đi hết lối mòn
Thấy ánh dương soi, thấy đường rộng lớn
Thấy mây mù kéo nhau trôi cuồn cuộn
Ngã ba nào cũng sáng bởi niềm tin.
Đến một năm con lớn lên, mẹ đứng ở xa nhìn
Con nắm tay cha con đu tay "mẹ"
Bàn tay con be bé
Ôm trọn một vòng ba người đủ thương nhau
Mẹ nghe trái tim như tranh đổ trăm màu
Như nước sông cuối nguồn trôi trăm vị
Như ngày đôi mắt con khẽ chớp lên ti hí
Mẹ gồng tay tạo sức chống trời
Đến một ngày con khôn lớn bằng người
Mẹ nhỏ bằng nắm đất
Con thấu được bể đời nông sâu chất ngất
Hãy hiểu rằng mẹ chỉ chọn có thương thôi...
T.L