Phạm Công Bình
Chảy trong thương nhớ bộn bề
Khát tìm một thoảng hồn quê cuối chiều
Dãi dầu bóng nắng liêu xiêu
Lúa ngô xanh giữa bao nhiêu tảo tần.
Ngỡ xa mà mãi như gần
Mẹ đâu? Chỉ nấm mộ phần lặng yên
Mồ hôi chát mặn còn nguyên
Nuôi con lớn vượt lên trên nỗi đời.
Chảy trong muôn vạn kiếp người
Khói rơm thơm với nụ cười ngày xưa
Hỏi trời: tìm lại tuổi thơ?
Như ngày có mẹ
bao giờ
còn không...!
P.C.B