Nguyễn Thế Chửng
Sáng rực mặt trời tan tăm tối
Đón ban mai. Biển sóng dạt dào.
Không mặt trời đời sao trụ nổi?
Đói rét liên miên. Xanh đến lõi tế bào.
Lán nứa Nà Lừa sống chung muỗi vắt…
Hang Pác Bó, suối Lê Nin… nhắc thuở nằm hầm
Nắng tỏa hương. Mặt trời rực rỡ.
Nhựa lên cành. Lộc nõn. Sang xuân.
Không chút bụi, luôn phòng cây lấm.
Ơn mặt trời chắp cánh đôi tay.
Nhớ thuở đói lòng mong khoai sắn,
Nay gạo dư. Ân nghĩa tràn đầy.
Nâng bước đời bay bừng nắng trải
Niềm vui tươi tốt quanh năm.
Thêm hoa trái. Đảng- Mặt trời lan tỏa,
Không riêng ai. Ấm cả ánh trăng rằm.
N.T.C