Hoàng Hạnh
Tháng mười quê mình lúa chín
Mùa ong bay đầy trên nương
Mùa cá ngược dòng đẻ trứng
Quả xoan vàng treo lưng trời
Tháng mười mặt trời ngủ sớm
Có tiếng chim chiều trong veo
Gốc rạ thơm vào hoa núi
Khát khao cùng trăng rong chơi
Tháng mười quả mây mặn mòi
Quả muối chín khi trời tối
Dẫu chưa một lần đến biển
Sao vẫn đậm đà muối ơi!
Tháng mười nụ cười gái bản
Như hoa xuyến chi dịu dàng
Dẫu đã tay bồng tay bế
Hây hây má hồng lên nương
Nhớ lắm tháng mười quê mình
Khắp làng rộn ràng câu khắp.
Như xưa mẹ ngồi nhóm lửa
Tay cời than hồng nướng xôi.
Tháng mười ba mươi năm trước
Nhà mình vỡ òa niềm vui
Đón con trai đầu bé nhỏ
Nụ cười làm mẹ làm cha.
Bao nhiêu năm rồi nắng mưa
Tháng mười đi về mỗi độ.
Nhọc nhằn mỗi mùa bão gió
Yêu thương đong đầy tháng năm.
Dẫu đi khắp phương trời xa
Lòng luôn nhớ về nơi ấy.
Lúa nương tháng mười chín rộ
Thùng thình trống hội xòe hoa.
H.H