PHẠM ĐỨC TOÀN
Tháng Chín về thổn thức nhớ mênh mông
Gọi sắc xanh gửi đất trời Yên Bái
Quảng trường xưa, Bác Hồ thăm không đáy
Sáu mươi lăm năm... trong vắt bóng Người.
Tin vị cha già của toàn dân tộc
Người thăm nơi... xứ sở tại quê mình
Thỏa nỗi ước ao... trong đời duy nhất
Ôi! Đẹp hiền từ... giống tựa ông tiên.
Quảng trường vỡ òa, hò reo không ngớt
Như sấm dậy... của hàng vạn người dân
Giọng người cất lên... tình thân ấm áp
Đoàn kết bên nhau, ắt sẽ thành công...
Luôn nhẫn nại, giữa dòng đời vạn biến
Nét nhân từ... Người sáng tựa tiên ông
Vòng tay ấm, ôm con rồi siết chặt
Ngấn lệ trào... trên khuôn mặt của Cha...
Có đất nước nào, như Tổ quốc ta
Yên Bái xưa... mấy ngàn năm bất khuất
Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
Tiếng gọi tên mình... tiếng gọi thiêng liêng!...
Lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất
Tháng Chín Mậu Tuất, buổi sớm mùa thu
Người Yên Bái... nhớ người về nơi cũ
Nhớ về người... mùa thu ấy không nguôi!...
P.Đ.T