LÊ NGÂN
Qua đèo Át, vượt núi cao
Bến Lăn, Yên Thế tìm vào trường xưa
Cành cao bồ kết đung đưa
Cọ già mấy khóm, vầu thưa mấy hàng.
Thời gian nối lại cung đường,
Tình xưa nối lại nhớ thương tìm về.
Ngẩn ngơ ngó dấu trường quê
Văn phòng, lớp học lối về nắng xiên
Xuống thăm lớp tám đầu tiên,
Hầm hào, nền lớp: một miền lau thưa
Đường lên lớp sáu năm xưa,
Cỏ chen kín nẻo, cây thưa chắn đường.
Đâu còn vang tiếng kẻng trường
Vương vương bụi phấn, thân thương dáng thầy.
Tưởng giàn hợp xướng đâu đây,
“Vui mở đường” lại nhớ ngày “Cấp ba”
Bốn mươi năm đã trôi qua
Vẫn hằn nỗi nhớ, mặn mà xốn xang…
Trường về Yên Thế khang trang
Nhà tầng, lớp mới đàng hoàng hơn xưa
Trải bao năm tháng đợi chờ,
Trưởng thành, phát triển, giấc mơ đã thành.
Hội trường rộn rã âm thanh,
Nghe trong lời hát thấy mình ngày xưa!…