Đào Ngọc Lan
Ai trong đời chẳng một lần đau ốm
Bỗng thấy cần Thầy thuốc biết bao nhiêu
Bác sĩ hỏi han thăm bệnh sớm chiều
Chị Điều dưỡng: mũi tiêm nhè nhẹ
Nhưng chữa bệnh cứu người đâu phải dễ
Có thầy mà không thuốc cũng như không
Dược và Y chung một tấm lòng
Vì sức khỏe con người- vốn quý
Nghề Dược em có bao người tận tụy
Cũng đường khuya hôm sớm nhọc nhằn
Biết bao lần thử nghiệm, trở trăn
Để tìm ra một dòng thuốc mới
Lên vùng cao đường xa vời vợi
Em vẫn đi về cùng những buồn, vui
Bỏng rát nắng hè, ào ạt mưa rơi
Sản xuất- Lưu thông lúc nào ngơi nghỉ!
Thật tự hào Em là “Dược sĩ”
Như con ong dâng mật cho đời
Như cỏ cây thầm lặng sinh sôi
Cho đất mẹ dâng tràn sự sống
Cũng ánh mắt, trái tim đồng vọng
Cũng sẻ chia nước mắt, nụ cười
Nếu một lần hiểu được, người ơi
Xin hãy gọi em là Thầy thuốc!
Đ.N.L