Đào Ngọc Lan
Ngàn năm nữa đất trời vẫn thế
Xuân về lộc biếc phủ đầy cây
Hoa đào chờ Tết bừng khoe sắc
Khắp chốn cùng quê lại xum vầy
Đời vô hạn mà ta thì hữu hạn
Có đáng chi trong vũ trụ khôn cùng
Nên đừng buồn thấy mùa xuân qua vội
Hãy trải lòng ra với mênh mông...
Đ.N.L