Phan Đăng Sơn
Bạn đến chưa phố rừng Yên Bái
Gặp xôn xao nắng gió mỗi cung đường
Ngẩn ngơ giữa dốc màu ngói mới
Sơn nữ cười thùy mị thân thương
Qua quảng trường rợp sắc tràm hương
Nơi người kiến trúc đắm tâm vào nét vẽ
Hoa nở giữa rừng sao mà đẹp thế
Rừng đang lan trong từng phố từng nhà
Mùa thu đất trời đâu mới vừa qua
Mùa thu ở đây còn nồng say lắm
Cô kiến trúc sư tóc vồng bay lụa ấm
Giữa hơi may Khau Phạ lan về
Rồi ngày mai rời bước sơn khê
Những người xa sẽ nhớ rừng thành phố
Và nhớ thành phố trong rừng luôn mở
Da diết bâng khuâng gọi mãi ai kìa!
P.Đ.S