MAI OANH
“Bài hát hết lại không hết
Hết như hết một nửa”
Mù Cang Chải như cái sừng trời
Mù Cang Chải là thung lũng bao la...
Em ơi
Mùa nước đổ
Ruộng trên đỉnh núi là mặt trăng
Nắng tháng Năm nhiều như đàn ong
Cánh bay nối cánh
Anh đứng ngắm đỉnh La Pán Tẩn
Người Mông mình sống trong bồng bềnh
Người Mông mình đi trên sắc nhọn
Gạt đất
Trồng trăng
Đồng bạc hoa xoè nở trên dải váy em
Cho trăng nghiêng bối rối
Cái mắt anh say quá
Anh thấy mặt trăng mọc từ đất
Mặt đất là gương trời
Anh ơi
Mùa vàng đã đến rồi
Ruộng trên đỉnh núi là mặt trời
Nắng tháng Mười ngọt như lúa chín
Em thấy mâm xôi La Pán Tẩn
thơm từng hạt gió rừng thu
Người Mông mình tự do như sương mù
Người Mông mình kiêu hùng như núi đá
Gạt gió
Thu hoạch mặt trời...
Mùa cơm mới có tiếng gọi bạn tình
Vó ngựa chở về đâu cho chân em theo với
Lòng em say quá
Em thấy mặt trời mọc từ đất
Mặt đất là mâm vàng
“Bài hát hết lại không hết
Hết như hết một nửa”
Khi trời đất cũng thành chồng thành vợ
Cớ gì mình không thành đôi?
M.O