HÀ NGỌC
Tôi muốn thắp lên ngọn nến
Tan giá hồn thiêng biên cương
Tan giá hồn cỏ cây năm bảy chín
Sừng sững mộ bia
nhạt khói thưa hương
Tôi muốn thắp lên ngọn vô thường
Đêm xưa
Nội ôm Quốc kỳ ngất dưới gốc hồng xiêm rụng trơ rụng khấc
Bố nói thầm:
"Bác con từ Cao Bằng về sau bao năm bằn bặt
Sớm mai
Làng xã tri ân..."
Tôi muốn thắp lên những thăm thẳm gụi gần
Gắn biển với rừng
gắn nắng hạn vào mưa giông
biến xa thành gần
biến giận thành thương
rọi ấm áp vào miền tê tái
Thắp ngọn nhớ vào quên
Để những vời xa tìm đường gần lại
Lung linh
Vì nhau
Cho nhau…
H.N