Dương Soái
Chuyện xưa kể rằng
Làng Mông trên núi cao
Mùa khô, nước không ở lại
Chỉ còn cây chết đứng chơ vơ.
Rời đi? Bỏ làng, tìm đất mới định cư?
Câu hỏi cháy xoăn đỏ tóc… đàn ông.
Chuyện kể rằng
Có một người Mông
Lên núi cao tìm đường gọi nước
Chảy qua dốc, chảy qua khe, qua sườn đá dựng
Đưa nước về làm ruộng bậc thang.
Bao mồ hôi người Mông đã đổ
Bao bàn chân người Mông máu ứa
Nhuộm bùn non…
Cho ruộng bậc thang vươn tràn lên núi
Chế Cu Nha, Dế Xu Phình, Cao Phạ
La Pán Tẩn, Nậm Có, Mường Kim…
Trăng tràn vui lấp lánh mùa nước đổ
Vàng nức thơm lúa chất ngất tận trời
Gọi người đông về Mù Cang Chải
Tiếng khèn Mông hòa điệu đàn môi.
Nậm Kim- Nậm Kim
Mồ hôi và máu đỏ
Bao thế hệ người Mông đã đổ
Để làm nên nước Bạc, mùa Vàng
Để làm nên bao nguồn điện sáng
Để làm nên Mù Cang Chải
Bầu bạn gọi tên!
Mù Cang Chải
Mù Cang Chải
Nậm Kim…
D .S