Hoàng Thị Hạnh
Ngược sông Đà về với Mường Mô
Cát bụi mịt mù, gập ghềnh sỏi đá.
Nắng rắc vàng trên non cao trầm mặc
Bỗng xôn xao nước giã gạo ven bờ.
Như là mơ, như là thực, bất ngờ.
Mặt trời ở trên cao, rơi ngang tầm mắt,
Mây vờn trên tóc bay...
Chiều ở Mường Mô mây nghiêng xuống bản
Tiếng chim về ngàn ríu ran.
Thong thả đàn trâu lội nước,
Uống cả trời trong đáy khe.
Có gì lang bang trong gió
Như là hương rừng trong sương.
Ô kìa! Những nàng sơn nữ
Sắn quần, múc nước ven sông.
Chiều ở Mường Mô xuống chậm.
Nao lòng lữ khách phương xa.
H.T.H