NGỌC BÁI
Rồi tất cả sẽ xưa như cổ tích
Trắng và đen thì cũng vẫn mặt người
Giữa cõi nhân gian thuận êm và trái nghịch
Sống chết chuyện thường
Thiện ác chuyện thường
Người đáng vinh có khi nhục
Người đáng nhục có khi vinh
Có khi sang lại có khi hèn
Có những người lặng im đời vẫn nhớ
Người tung hứng cho mình đời quên vẫn cứ quên.
N.B